Có thể nói, giai đoạn này là một bước đánh dấu chuyển hướng lớn trong cuộc đời tôi.
Sau đó, tôi tiếp tục xin vào làm Hành chính nhân sự của một Tổ chức giáo dục lớn. Lúc đó tôi đã tròn 27 tuổi. Cũng trong giai đoạn này, tôi đăng ký một khóa học thêm lên Thạc sĩ Quản trị kinh doanh để bổ sung những kiến thức bổ ích trong công việc của mình.
Về chuyện tình cảm, sau khi chia tay người yêu cũ, tôi đã quen với một người đàn ông. Cuộc hôn nhân của chúng tôi được diễn ra chóng vánh chỉ sau một thời gian ngắn tìm hiểu nhau. Đó là quyết định bồng bột nhất của tôi lúc bấy giờ dẫn đến cả một hệ quả đằng sau đó. Do thời gian tìm hiểu chồng trong thời gian ngắn, nên tôi chưa thật sự hiểu về con người anh ta. Sau khi hai đứa về chung một nhà rồi, tôi mới phát hiện bản chất thật của người đàn ông này khác hoàn toàn so với vẻ ngoài mà anh ta tỏ ra lúc yêu nhau. Sau đúng một năm ở cùng nhau, chúng tôi chấm dứt hôn nhân để giải thoát cho nhau.
Trong khoảng thời gian cưới, tôi và anh có góp vốn cùng mở một cửa hàng kinh doanh, cửa hàng mới đi vào hoạt động một thời gian nên chỉ lỗ và hoà. Thời điểm ly hôn, tôi dường như ra đi gần như với hai bàn tay trắng. Tôi vốn không phải người bon chen, tính toán, chỉ lấy đúng số tiền vay mượn bạn bè tôi, tiền mừng đám cưới, tích cóp của tôi gom góp với chồng.
>>Xem thêm: Phương pháp kiếm 20 triệu đầu tiên của một phụ nữ nghèo
Cuộc sống sau ly hôn chẳng thể có màu hồng, số tiền mà chồng cũ phải chia cho tôi, anh ta đưa nhỏ giọt. Mất khoảng mấy tháng trời để tôi ổn định lại cuộc sống và nhìn lại quãng đường tôi đã đi trong suốt thời gian vừa qua. Sau đó, tôi vào làm một công ty mới với mức lương hơn 14 triệu đồng, kết hợp với các nguồn thu nhập do tôi làm thêm ở bên ngoài để bù đắp các khoản chi tiêu, nợ nần. Tôi chấp nhận gian nan, vứt bỏ lựa chọn sai, và làm lại từ đầu.
Đi làm thuê, hoàn thành khóa học dở dang, và tôi luôn nung nấu trong đầu: "Phải làm sao để tự đứng trên đôi chân của mình mới được". Nhưng trong thời gian này, tôi thấy may mắn nhất cuộc đời tôi đã đến, tôi gặp anh - một người vô cùng tốt, cũng là chồng của tôi hiện giờ.
Anh và tôi quen nhau cũng là sự tình cờ, anh là người đàn ông hiền lành, dung dị. Anh đã ủng hộ, động viên và cho tôi vững tin thêm vào ý chí, tôi vay mượn và mở công ty dù trong tay lúc đó chỉ có 50 triệu tiền vốn - không nhiều. Phải nói thêm là tôi có máu liều, khi đi làm thuê tôi đã mở tiệm thời trang đồ lót. Tuy có máu làm ăn, trải qua nhiều lần kinh doanh, nhưng những lần đầu tư đó kết quả không mấy tốt, vì vậy vốn liếng của tôi cũng rơi rớt dần dần.
Tôi bắt đầu tự kinh doanh mà không đi làm thuê nữa. Vì mở công ty, thuê nhân viên, vay vốn làm ăn không có sự bảo bọc nào, đó là một rủi ro và một giai đoạn hoàn toàn khác biệt. Kiến thức về hành chính, nhân sự, kế toán, marketing trước đây đều trải qua nên tôi có phần hiểu biết, thế nhưng vào thực tế làm mới thấy mọi thứ rối rắm vô vàn.
Tôi tìm cách vay tiền tiêu dùng từ ngân hàng, 200 triệu với lãi suất cao và trả dần trong 5 năm, vậy là mỗi tháng tôi phải trả ngân hàng khoảng hơn 4,5 triệu đồng. Mở văn phòng, thuê nhân viên khi trong tay mình chỉ có mấy chục triệu đồng, nhiều đêm vắt tay lên trán tôi cũng sợ mình chết yểu lắm, xong mấy tháng đầu lại bị lỗ sấp mặt luôn. Nhưng vốn bản tính ương ngạnh lại không chịu thua, tôi càng có quyết tâm và động lực để cố gắng phát triển công ty của mình.
Tôi tư vấn du học, bán vé máy bay, khách hàng đều đặn tăng lên theo tiếng đồn. Nhờ có chút khiếu về văn chương, sự đàng hoàng uy tín trong làm ăn, tôi dần dần có vị trí trong lòng cộng đồng bán vé. Có những giai đoạn tôi thấy như tất cả mọi người sao quay lưng với mình như thế, nhân viên nghỉ việc ngang, khách lừa đảo quỵt tiền, thuế má hạch họe quá chừng.
Sau bước đầu thành lập công ty là cả một sự nỗ lực, phấn đấu không ngừng. Vừa là giám đốc, kiêm nhân viên Ticketing, kế toán, nhân sự, thậm chí là đi giao vé. Tôi không nề hà kể cả việc lớn bé, căn nhà phải được xây từng viên gạch ở móng như thế mới bền. Đang kiếm từng chục ngàn đồng mà có hôm tôi bị lừa tới 17 triệu mà rớt nước mắt. Có một phụ nữ mua vé của tôi, lần đầu mua xong trả tiền sòng phẳng lắm. Đến lần hai chị ta bảo mẹ đang hấp hối phải trở về ngay cho kịp, tiền vé sẽ gửi trả lại sau. Tôi tin và nhận trái đắng, tiền mất thế nhưng tôi thêm được kinh nghiệm trong nghề.
Rồi có rất nhiều lần đền vé chán chê. Sai chữ trong họ tên, lơ là quên xuất vé. Khách ra sân bay, gọi điện về, đền mấy chục triệu là nhiều, vài trăm ngàn là con số bé. Đang ngủ, đang ăn, đang toilet chưa kịp rửa tay, thấy tiếng chuông, dù là sáng tinh mơ hay nửa đêm cũng phải cuống quýt mở máy check liền. Nghề nghiệp nào cũng có những gian nan riêng, mục tiêu cuối cùng hướng đến là những đồng tiền mình kiếm được. Khổ cực, khó khăn, thậm chí tỷ lệ phá sản có thể đến với ta phải nằm trong hoạch định của mình trước, để nếu có xảy ra, chúng ta vẫn phải mạnh mẽ đi lên không thể đầu hàng.
Nếu người bình thường, đi làm mỗi ngày 8 tiếng thì tôi phải chiến đấu khoảng 16 tiếng liền. Quản trị công việc, khách hàng, tài chính đã khó và quản trị con người mới là điều cực nhất. Công ty bé như lỗ mũi, chỉ có vài mống nhân viên, nhưng giai đoạn đầu luôn chơi vơi giữa ranh giới được – mất, sơ sẩy một chút thôi là trắng tay và không ngóc nổi đầu.
Mỗi tấm vé bán ra, chỉ lãi về được 50 ngàn đồng, đến khi nào mới có thể giàu? Chưa kể gi gỉ gì gi cái gì cũng phải trả bằng chi phí. Bán hàng không cho nợ thì dễ dàng bị ế, mà tin người cho nợ rồi nó quỵt luôn, cho mình vào cái thế “cho vay đứng đòi nợ quỳ”. Nhiều đêm thức đến 3 – 4h sáng vắt tay lên trán nghĩ suy, hay lại bỏ hết để quay về đi làm thuê như cũ? Nhưng sáng tỉnh dậy, lên dây cót rồi tự nhủ “Muốn bỏ cuộc ư, hãy nghĩ đến lý do mình đã bắt đầu”.
Đến bây giờ, tôi đã xây dựng được chuỗi văn phòng tại cả Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, khó khăn thì vẫn còn đó nhưng tôi của hiện tại đã có con đường để mình luôn phấn đấu hết sức mình. Tôi đã tự tạo thu nhập cho mình và giúp nhiều người khác có công ăn việc làm ổn định. Dĩ nhiên, thu nhập của tôi hiện giờ đã hơn con số 20 triệu rất rất nhiều lần. Cuộc sống của tôi hiện tại rất thỏa mãn với người chồng hết lòng yêu thương và ủng hộ mình, hai đứa con đủ trai và gái đều đáng yêu và ngoan ngoãn, khỏe mạnh, với sự nghiệp một tay trắng mà thành như ngày hôm nay.
Tôi nhận thấy rằng, bản thân mình phải mạnh mẽ lên dù chúng ta bị dập vùi từ nhiều hoàn cảnh. Hãy học hỏi không ngừng, trang bị thêm kiến thức bất kỳ khi nào mình rảnh, chỉ khi tự chủ tài chính rồi thì ta mới có quyền chảnh với đời. Sinh ra ở môi trường nào, được sắp đặt có thể do ông trời, nhưng mình được chọn cách mình lớn lên, trưởng thành như mình muốn.
Nhìn vào ánh đèn le lói của các toà nhà cao tầng đối diện, nhìn xuống đường phố đã yên tĩnh hơn bởi đêm khuya, nhìn lại quãng đường tôi đã đi trong suốt quãng đường vừa qua. Tôi tự cảm thấy phải cảm ơn chín bản thân mình, dù đã trải qua bao nhiêu chuyện, vượt qua bao nhiêu giông ba bão tố, nhiều lúc tưởng rơi xuống vực sâu không bò lên được. Nhưng tôi của quá khứ chưa từng bỏ cuộc, từng bước, từng bước vượt bão qua rông, bò khỏi vực thẳm để có tôi của hiện tại ngồi tại đây viết những dòng này.
>>Xem thêm: Là phụ nữ, nhất định phải thơm tinh tế
Tôi chỉ muốn nhắn nhủ đến các chị em với cương vị cùng là một người phụ nữ với nhau. Chúng ta sinh ra là phụ nữ vốn có phần thiệt thòi hơn so với đàn ông. Tuy nhiên, hạnh phúc, khổ đau, hay giàu nghèo là do chính mình cố gắng, đàn ông hay đàn bà đều như vậy. Do đó, các chị em hãy luôn kiên cường, mạnh mẽ, tự chủ về kinh tế, độc lập về chính, làm theo ý nguyện của mình, cuộc sống này sẽ không phụ người có lòng, các chị em nhé!
- Góc chia sẻ -