Hôm nay, thấy trên hội nhóm, các diễn đàn trên facebook đang rất hot vụ trên “Hồ Tây”. Cô vợ bắt gặp chồng mình chở gái đi chơi tối trên Hồ Tây đã không kìm được mà xông vào muốn dằn mặt “người thứ ba”, mọi người xung quanh xúm vào quay chụp và cổ vũ cô vợ phải cho cô gái kia một trận ra trò, có người còn túm áo ông chồng để cô vợ dễ dàng trừng trị tiểu tam. Sự việc thu hút rất nhiều người tò mò dừng lại để hóng chuyện dẫn đến tắc nghẹt đoạn đường đó, phải chờ công an đến đưa ba người này về đồn giải quyết sự việc thì đám đông mới tản ra, con đường lưu thông lại bình thường.
Sau khi xem clip này, tôi để ý thấy rằng, khi cô vợ xông vào đánh cô bồ, người đàn ông cũng chính là người chồng ấy lại ôm cô bồ vào trong lòng bảo vệ và nhận thay những cái đánh đến từ người vợ. Đau đớn thay, tôi nghĩ đặt mình vào hoàn cảnh của cô vợ, nhìn thấy cảnh người chồng chung chăn gối bao nhiêu năm lại ôm một người con gái trong lòng bảo vệ, người đó không phải là con gái mình, càng không phải là mình thì đau lòng đến nhường nào?
Hơn nữa, tôi cũng để ý thấy rằng, khi đi bắt quả tang của những cặp tình tay ba, người vợ thường luôn nhắm vào tiểu tam để đánh nhưng với người đàn ông, người tồi tệ và có lỗi nhiều nhất trong chuyện này lại không bị xử lý. Các chị luôn theo dõi và bắt quả tang chồng ngoại tình hết lần này đến lần khác, coi việc đánh đuổi người thứ ba là nhiệm vụ của mình giúp bảo vệ mái ấm gia đình của mình. Nhưng các chị em có nghĩ đến, bản chất ở đây là do người đàn ông ngoại tình, không xử lý được vấn đề này thì các chị em mãi phải chạy theo đuôi cái gọi là hạnh phúc, là mái ấm gia đình.
Chồng ngoại tình, làm cách nào để vượt lên tất cả nỗi đau và tìm hạnh phúc cho riêng mình
>>Xem thêm: Hạnh phúc bình yên| Hạnh Phúc Gia Đình
Tôi quen một chị bạn, chúng ta gọi chị là chị C nhé. Chị ấy cũng rơi vào hoàn cảnh chồng đi ngoại tình, nhưng không như nhiều phụ nữ khác khổ sở khóc than, chị ấy đã làm cách nào để vượt lên tất cả nỗi đau đó và tìm được hạnh phúc cho riêng mình, để tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện của chị C nhé!
C và chồng chị là bạn học từ thời tiểu học, cùng lớp từ cấp một cho đến hết thời cấp 3 luôn. Nếu nói như trong chuyện ngôn tình Trung Quốc, thì tình yêu của C và chồng chính là tình yêu thanh mai trúc mã.
Sau khi học hết cấp 3, chồng chị tiếp tục đi học lên đại học, còn chị thì vừa đi học vừa đi là. Nhưng có lẽ tình cảm thời sinh viên là cái gì đó đẹp đẽ và đơn giản, hai anh chị quấn quýt nhau lắm, lúc nào cũng muốn ở cùng nhau, chia sẻ cho nhau những niềm vui trong cuộc sống.
Do chị và chồng đều là dân từ quê lên thành phố học, điều kiện của hai bên gia đình cũng không khá giả gì, nên khi hẹn hò đi chơi, chị và chồng thường cùng nhau ăn bánh mì, ăn cơm bụi 2.000 một xuất và ngồi vỉa hè với cốc chè đá, … để tâm sự với nhau quên hết thời gian. Dù chỉ trải qua cuộc sống bình thường, toàn những điều bình dị nhưng cả chị và anh đều cảm thấy đủ đầy và hạnh phúc. Một tình yêu đẹp và trong sáng của hai anh chị cũng khiến biết bao bạn bè xung quanh ngưỡng mộ và chúc phúc cho hai người.
Mặn nồng như thế, nhưng trong suốt quá trình yêu nhau, hai anh chị đều không có đi quá giới hạn và muốn để điều tốt đẹp này cho đêm tân hôn của hai người. Chồng chị càng thương yêu và chiều chuộng chị hơn.
Còn về phía chị C, vì quá tin tưởng vào tình yêu “khắc cốt ghi tâm” của cả hai, vì tình cảm mười mấy năm không thể xóa nhòa mà chị dành hết tất cả mọi thứ cho chồng, chăm sóc chồng từ cái nhỏ đến cái lớn, quan tâm gia đình nhà chồng hết mọi việc nếu việc đó chị có thể làm được.
Nhiều lúc ngồi miên man suy nghĩ đến một viễn cảnh về chung một nhà, hẳn là mình sẽ chăm sóc được chồng và bố mẹ chồng một cách chu đáo hơn nữa. Đúng như ý nguyện, chị C và chồng dưới sự chúc phúc của gia đình hai bên đã chính thức tiến vào lễ đường thành hôn và trở thành vợ chồng hợp pháp của nhau.
Chị C kể, cuộc sống sau khi lấy chồng của chị chính là: Mỗi sáng, chị C sẽ thường dậy sớm nấu ăn cho cả gia đình chồng, sau đó sẽ vội vàng chạy đi làm cho kịp giờ, rồi tối lại vội vàng về nhà cơm nước, dọn nhà, nuôi gà…
Trước khi lấy chồng, chị C có rất nhiều mối quan hệ, vòng bạn bè giao thiệp rộng nhờ tính cách dịu dàng, chu đáo và hay quan tâm đến mọi người. Nhưng sau khi lấy chồng rồi, chị cảm thấy dường như mình đã không còn bạn nữa.
Ngược lại với chị C luôn bận rộn, tất bật, chồng chị lại vô cùng thoải mái, tự tại. Chồng chị đi làm về là đi cầu lông, đá bóng, uống bia...có nhiều hôm không ăn cơm nhà và chỉ báo chị C một câu là bù khú ngay với bạn nhậu, để lại các con cho chị C chăm sóc.
Tuy có mệt mỏi nhưng trong lòng chị C cũng không có oán trách gì chồng, mà còn nghĩ mình đã làm tất cả mọi việc cho chồng như thế, yêu thương chăm sóc anh như vậy thì hẳn anh sẽ phải ghi nhận những công lao của mình, yêu thương, chiều chuộng mình hơn.
Đúng là như vậy, chị C thích gì chồng chị cũng mua cho. Chị cứ nghĩ đó là chiều chuộng chị, là yêu thương chị nhiều lắm, giờ nghĩ lại chị C mới thấy mình ngây thơ, ngốc nghếch như thế nào.
Cuộc sống hôn nhân của hai vợ chồng chị cứ kéo dài như thế được 14 năm. Trong đó, chị và chồng đã có được hai đứa con một trai, một gái đáng yêu vô cùng. Chị cảm thấy cuộc sống hôn nhân của mình hạnh phúc, con cái đầy đủ, kinh tế ổn định. Đây chính là cuộc sống gia đình mà mình mong ước nên chị C cảm thấy rất mỹ mãn. Chị tự nhủ phải luôn tốt hơn nữa để bằng mọi giá duy trì tổ ấm gia đình hạnh phúc này.
Cho đến một ngày, chị vô tình cầm điện thoại của chồng và thấy có tin nhắn vô cùng thân mật của cô đồng nghiệp nhắn sang. Hôm đó, đúng hôm chồng chị say rượu nên về nhà là ngủ luôn, không biết gì cả. Cầm chiếc điện thoại đọc tin nhắn mà trái tim chị C như vỡ tan từng mảnh, nước mắt cứ thế trào ra ướt hết mặt từ bao giờ. Chị dường như không tin vào mắt mình nữa, mà cũng không muốn tin vào sự thật sững sờ này. Hóa ra, chồng chị đã cặp với cô đồng nghiệp từ nửa năm trước mà chị không biết.
Lúc này, thế giới của chị như sụp đổ, người chồng yêu thương chị đã không còn, mái ấm hạnh phúc mà chị vẫn luôn bảo vệ hóa ra chỉ là vỏ ngoài, chị C như phát điên, chị thấy ghê tởm người đàn ông này.
Nội tâm chị tranh đấu giữ dội, giằng xé rướm máu mà muốn dựng thẳng con người đang say giấc nồng trên giường kia dậy để hỏi tại sao, tại sao lại đối xử bất công với chị như thế?
Tuy nhiên, lý trí còn sót lại giúp chị kìm lại hành động của mình không lay anh ta dậy. Cả tuần hôm đấy chị như trở thành một người khác, một người vứt bỏ chính bản thân mình. Chị cả đêm đều không ngủ, cả tuần không muốn ăn uống gì. Chị vẫn cố gắng đi làm bình thường. Trong 1 tuần thôi mà chị bị sút đi mất 4 cân.
Cuối cùng, chị C không thể chịu đựng được thêm nữa. Chiều hôm đó, chị hẹn anh ta về sớm để hai người có thời gian ngồi nói chuyện rõ ràng với nhau. Lúc đầu, anh ta còn tỏ ra vô tội và bảo chị ghen tuông vớ vẩn, nghi ngờ linh tinh. Nhưng cuối cùng anh ta đã nhận có tình cảm với cô kia nhưng chưa làm gì cả, mới nắm tay và hứa sẽ ngừng lại mối quan hệ này lại.
Sau đó, anh thề thốt đủ kiểu, nghĩ đến những tình cảm mấy mươi năm giữa hai người nên chị quyết định tha thứ cho anh. Chị tin tưởng anh chỉ là nhất thời lầm đường và vẫn còn rất yêu chị nên sẽ chấm dứt mối quan hệ này. Từ đó, anh ta đi làm về rất đúng giờ, ít đi chơi hơn,... anh tỏ ra là một người chồng vô cùng tốt, chăm sóc vợ hơn. Chị C tự nhủ thế là ổn rồi, anh đã biết quay đầu thì mình cũng nên tha thứ cho anh để yên ổn gia đình này. Nhưng có lẽ chị đã đặt niềm tin lầm chỗ rồi. Sau một thời gian sóng yên biển lặng, chị C lại phát hiện hai người kia vẫn thường xuyên qua lại với nhau. Lần này chị không nhẫn nhịn nữa mà làm ầm lên, cả hai vợ chồng đều tranh cãi kịch liệt.
Rồi anh ta trở nên bất cần, một thời gian sau thì chị đề nghị ly hôn, chị không muốn phải sống một cuộc sống dằn vặt như thế này mãi. Anh ta lại xin chị C cho thêm một cơ hội nữa. Sau khi suy nghĩ kỹ càng mọi việc, chị quyết định cho anh ta thêm một cơ hội thứ hai, nhưng yêu cầu phải ngủ riêng với chồng và anh ta tôn trọng quyết định của chị.
Chị C bắt đầu bắt anh ta phải cùng tham gia vào việc vun vén cho gia đình nhỏ, cùng dậy con học, cùng nấu ăn...cuối tuần đưa gia đình đi chơi đâu đó. Chị tự cho bản thân và anh ta một thời gian để chị C thấy sự chân thành của chồng mình. Sau đó mới quyết định ly hôn hay không.
Chị C cũng không còn vơ hết việc vào người như trước nữa, thời gian này chị đi cà phê, đi hát hò với bạn, còn anh ta thì ở nhà trông con. Cuối tuần mấy chị em lại rủ nhau đi đâu đó, đi mua sắm làm đẹp. Chị mặc kệ anh ta xoay sở với đứa con trai được 2 tuổi.
Hãy yêu lấy bản thân mình, hãy dành thời gian riêng cho mình , làm đẹp, ....
Chị cảm thấy cuộc sống của mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều chứ không phải gồng gánh như trước đây nữa. Chị tiêu tiền cho bản thân không còn đắn đo rụt rè như trước. Và chị C cảm thấy cuộc sống này sao tươi đẹp như vậy, ngoài kia vui thế mà tại sao mình lại phải tự hành hạ mình trong đau khổ, phải khóc thầm trong đêm bao nhiêu ngày như vậy. Sao mình cứ lúc nào cũng ba chân bốn cẳng về nấu cơm và chờ chồng về ăn, chẳng trách chồng mình ham chơi không muốn về.
Lúc nào có thời gian rảnh, chị C lại lên mạng học về kinh nghiệm yêu bản thân, cách vượt qua nỗi đau, cách làm tình, các kỹ năng sex ...mỗi ngày dành nửa tiếng chạy bộ, nửa tiếng thể dục nhẹ nhàng và thiền.
Chị C thấy thời gian trôi nhanh hơn, không còn coi chồng là trung tâm mà yêu chiều, dành hết sự bận tâm tới chồng như trước nữa. Chị C cố gắng lúc nào cũng mặc đẹp, dù là đi làm, ở nhà hay đi ngủ,...thế rồi chồng chị lại quay lại tán tỉnh chị và khen vợ đẹp ra, chồng chị hết lòng hết sức chăm sóc chị hơn tất cả trước đây cộng lại.
Chị không rõ chồng chị vì sợ mất gia đình này hay do anh ta vẫn yêu chị nữa nhưng chị C cũng không quan tâm và chỉ tập trung vào việc của mình. Thời gian trôi qua cũng vài tháng, hai người không ngủ chung nhưng cuộc sống gia đình vẫn bình thường, con cái họ hàng không ai biết chuyện. Sau đó, hai anh chị lại ngồi lại nói chuyện với nhau. Lúc này anh ta khẳng định với vợ “anh cần em, cần gia đình”. Chị C vẫn luôn nói với anh ta một câu: “Chúng ta vẫn có thể ly hôn bất cứ khi nào anh muốn hoặc em muốn, em sẽ không bao giờ níu kéo hay trách cứ anh 1 câu”.
Thế rồi cuộc sống gia đình chị C trở lại bình thường, mỗi chiều bố đi làm về thằng nhỏ lại ra bá cổ gọi bố. Anh ta vào nấu cơm để vợ tập thể dục,... anh chồng trở lên yêu vợ con hơn biết quan tâm đến suy nghĩ, thái độ của vợ. Ngày lễ tình yêu biết mua quà tặng vợ (trước kia thì không), mỗi năm anh thường đưa vợ con đi du lịch vài lần. Mỗi khi đầu năm học cả nhà thường đi gom sách vở cũ, quần áo, một số vật dụng gửi xe lên cho các em vùng cao.
Bây giờ chị C đã ngấp nghé 50, mỗi khi ngồi uống nhâm nhi ly cà phê cùng chồng ở ghế đá dưới gốc cây vườn nhà. Chị lại tựa vào vai anh và thì thầm “anh thấy em dạo này thế nào, có cần thay đổi gì không”. Chồng chị lại tủm tỉm cười “Có đấy, em chỉ cần cười nhiều hơn, cười thật tươi là bố con anh vui rồi”.
>>Xem thêm: Hạnh phúc gia đình| Mỗi người đều có thể được hạnh phúc
Tình yêu phải được xuất phát từ hai người mới có trái ngọt, cuộc sống hôn nhân phải được vun bén bởi cả vợ và chồng mới có hạnh phúc. Do đó, các chị em à, hãy yêu thương bản thân hơn, hy sinh cho chồng con là một đức tính tốt, nhưng hãy biết cái hy sinh đó trở nên không ngoan hơn chứ đừng làm theo bản năng, chị em chúng mình nhé!