Hôm nay, nhân dịp sắp đến 20/10, đâu đâu cũng kỉ niệm ngày phụ nữ Việt Nam để ghi nhận công lao to lớn của một nửa thế giới này. Các bạn trai thì chuẩn bị món quà ý nghĩa cho các bạn gái, các con trai thì chuẩn bị món quà nghĩa hiếu cho mẹ mình, các chồng chuẩn bị món quà cho người vợ thân thương. Ấy vậy mà, cô đồng nghiệp bên cạnh tôi đang than vãn “hai mấy mùa bánh chưng rồi mà vẫn chưa có mảnh tình vắt vai, thế này thì em ế đến già mất thôi”.
Mới đầu nghe cô ấy nói vậy, chắc mọi người sẽ tưởng là chắc cô gái này phải 26, 27 tuổi rồi mới lo lắng như thế. Nhưng không, cô gái ấy mới có 22 tuổi, vừa mới tốt nghiệp ra trường, mới bắt đầu từ cổng trường đại học bước chân ra ngoài xã hội. Tôi thấy cô ấy còn đang rất trẻ, vốn có nhiều nhất của cô bé thời điểm này chính là thời gian và sức trẻ. Thấy cô ấy hay than vãn như vậy, tôi liền kể cho cô ấy nghe về câu chuyện của cô bạn tôi. Chúng ta tạm gọi cô ấy là A nhé!
Vào 10 năm trước, cô bạn tôi có mối tình đầu tiên của đời mình. A quen chàng trai đó vào năm 2 đại học, do cùng tham gia chung một câu lạc bộ của trường. Tuổi mới lớn với những mộng mơ và hoài bão nên A nhìn tương lai của mình và người yêu một bầu trời màu hồng, sau khi học xong hai đứa sẽ đi xin việc, sau đó kết hôn, sinh những đứa con đáng yêu rồi cùng nhau nuôi dậy chúng nên người, cùng chồng nắm tay nhau hạnh phúc tới già, không kể gian khó, không kể báo tố sẽ ập đến.
Trời thì to, tay thì nhỏ, nỗi buồn rộng lớn, sẽ có người cần em
>>Xem thêm: Cô gái ơi, những điều bạn nói không quan trọng bằng những việc bạn làm
Tình yêu của A thời sinh viên khá đẹp, ít nhất lúc mới đầu là vậy. A và cậu trai kia dù cách mấy trạm xe bus nhưng vài vữa lại đến nhà nhau, cùng nhau đi khắp các nẻo đường Hà Nội. Hai người để dành cho nhau từng cái kẹo, từng quả chuối,...khiến bạn bè xung quanh ai cũng ngưỡng mộ về tình cảm của hai đứa.
Cuộc sống cứ màu hồng với A cho đến khi giữa năm thứ 3, A đã kiếm được việc làm thêm bên ngoài khá tốt. A chịu trách nhiệm lo kinh phí sinh hoạt của cả hai đứa, vì chàng trai kia nhà cũng thuộc hoàn cảnh khó khăn, phải đi khuân vác bên ngoài để kiếm tiền trang trải học phí. Trong thời gian yêu nhau, bố mẹ chàng trai kia có biết con trai mình đang yêu A nhưng không đồng ý lắm, vì hai người kia cho rằng A không biết làm ruộng, nếu lấy A về sẽ không làm được việc nhà. Nhưng A kệ, tình yêu của A dành cho chàng trai kia đã chiếm hết tất cả suy nghĩ của cô ấy.
Cuối cùng, chàng trai kia cũng ra trường, A lại lo hỗ trợ CV cho cậu ta, giúp cậu ta đi rải CV ở tất cả các công ty tiềm năng. Sau đó, sau sự nỗ lực của A hỗ trợ, cậu ta cuối cùng cũng tìm được một công việc tạm ổn.
Những tưởng cuộc sống sẽ bắt đầu tốn lên thì A phát hiện cậu trai kia đã dấu A để quen với một cô bé khóa dưới kém hai tuổi. Vô tình phát hiện được tin nhắn của cậu ta với cô bé khóa dưới khiến A đứng hình. Hóa ra, trong lúc A đi sớm về muộn kiếm tiền nuôi hai đứa, cậu ta ở nhà đã quen cô bé khóa dưới kia tự bao giờ, và chê A suốt ngày không ở nhà, không có thời gian chia sẻ gánh lo với cậu ta.
A bàng hoàng tê tái, cô bé tên V ấy, chính là đàn em trong câu lạc bộ của bọn họ. Quan hệ với của V với hai người vô cùng tốt. Hôm trước, V còn mang N đến bệnh viện để phá thai ( được gần 2 tháng). Sau đó, A chăm sóc cho V vừa phá thai xong còn yếu, đút cho từng ngụm cháo, chăm lo từng chút một cho đến khi cô bé khỏe lại hẳn.
A như chết nặng, một người là người mình yêu đến tận xương tủy, một người là chị em thân thiết như tay chân. Hai người đó sau lưng A lại làm trò vô liêm sỉ như vậy thì còn gì đau đớn bằng.
XEM THÊM>>> Là đàn bà ...Hãy yêu thương và trân quý bản thân
Không còn sức lực tranh cãi hay phân bua, A quyết định nói chia tay với cậu trai kia. Sáng 20/10/2011, A gọi điện chúc mừng mẹ cậu ta vì nghĩ rằng dù quan hệ của hai người như thế nào thì A vẫn rất tôn trọng bà. Đầu bên kia trả lời:
“Thôi không cần phải chúc, không sống được với nhau nữa thì thôi, thằng con tôi kỹ sư thả ra chẳng thiếu gì gái theo, mà lỡ như có bỏ thai lần nào thì cũng chắc gì đã là con cháu tôi, đừng nghĩ quẩn làm liều chỉ thiệt cha mẹ mình thôi chứ ai quan tâm làm gì… tút…tút…”.
A không biết nghe thông tin ở đâu mà lại nhầm người phá thai là V thành A. Nhưng kệ, A không quan tâm nữa. Đến tối hôm đó sau khi đi làm về, A lại nhận được tin nhắn “Mẹ anh ít học nên chỉ được vậy thôi, em cao sang đoái thương đến anh là anh cám ơn rồi, không phải đụng đến mẹ anh như vậy”.
4 năm đại học, tuy A kiếm được tiền và bố mẹ cô ấy vẫn gửi tiền hàng tháng để nuôi A ăn học. Vậy mà A tiết kiệm từng đồng một để lo cho cậu ta, áo đẹp cũng không dám mua để mặc, cốc nước mía cũng không dám mua để uống, tiền lương nhận được cấp kỹ càng chạy về từ trong mưa để đưa cậu ta kịp đóng học phí. Nếu không có A, cậu ta có lẽ sẽ phải bỏ học giữa chừng. Tất cả những điều ấy có lẽ đều tan biến hết theo thời gian, năm tháng rồi chăng?
Sau đó A nghỉ việc tại thành phố, rồi về quên xin vào làm công chức ở tỉnh. A bắt đầu nhìn lại bản thân, nhìn lại những việc mình đã làm trong suốt thời gian qua rồi quyết định phải thay đổi bản thân bằng được.
A bắt đầu giảm cân bằng cách tự tập luyện ở nhà để tiết kiệm tiền. Những chế độ luyện tập như plank và một số bài tập đơn giản kết hợp với chế độ ăn hợp lý. Thành quả là sau một năm, A giảm được gần 10kg, vòng eo từ 74 xuống 61, vòng một từ 81 lên 90, vòng ba từ 88 lên 92. Cả cơ thể săn chắc, lượng mỡ tích tụ giảm dần. A nhận được sự tán thưởng của mọi người, những ánh mắt chăm chú của người đối diện, A cũng tự tin khoe dáng bằng những bộ đồ sexy mà ngày trước không nghĩ mình có thể mặc vừa cũng như dám mặc ra đường.
A cũng học trang điểm trên youtube. Từ một người mù tịt về khoản makeup cho đến việc trở thành một người trang điểm cho cô dâu ở cửa hàng đám cưới gần này được cho một chị. Từ mái tóc A chỉ chẻ ngôi giữa cho đến nhuộm hạt dẻ, uốn xoăn gợn sóng.
Cô gái à, rồi sẽ có người cần em
Sự thay đổi của A với nhiều người là kỳ tích, tưởng A đi phẫu thuật thẩm mỹ. Đi họp lớp, hầu như toàn bộ bạn học của A đều không nhận ra cô ấy. A cũng thực hiện được nguyện vọng của mình là đi hết các thắm cảnh trên đất nước Việt Nam xinh đẹp này trước tuổi 30, đón gió trời, hít không khí trong lành của thiên nhiên, kết giao được nhiều bạn bè mới khắp ba miền.
A cũng nuôi lại thói quen cũ của mình là đọc sách, rồi đi dạy chữ, dạy tiếng Anh cho một trại giam và một trường giáo dưỡng ở gần cơ quan của cô ấy. Chính những người công an bên trong trại đã mời A đi chơi các lễ hội ở quê những người đó, nhờ vậy A đi được hết miền Nam. Trong trại giam, A dạy chữ cho các chị, các chị dạy A trang điểm, làm tóc, dạy khiêu vũ nữa. Ngày các chị "về đời" (ra trại), có những chị còn kéo A về nhà quẩy banh nóc mấy ngày. A nhận ra rằng niềm vui tự mình mang đến cho chính mình là thứ niềm vui quý giá và vững bền nhất.
Sau đó, A gặp chồng mình hiện giờ. Chồng A bắt đầu chơi thân với nhóm của A từ năm 2013, khi em trai anh ấy (là bạn thân của mình) mất vì tai nạn giao thông. Sau này, chồng A quyết tâm phải theo đuổi bằng được cô ấy, mà như lời A nói là “lẽo đẽo theo như đỉa”. Sau cuộc tình có kết quả không đẹp trong quá khứ, nhưng A vẫn rung động được trước tình cảm chân thành của chàng trai này.
Đến tuổi 30 tuổi, được sự chúc phúc của hai bên họ hàng, A nắm tay chàng trai ấy tiến vào lễ đường hôn nhân. Về sau A mới biết, chồng mình để cưới được A mà đã huy huy động cả dòng họ để thuyết phục A cưới.
Chồng A là một người chồng tốt. Anh ấy đã “cảm hóa” A bằng sự nhẫn lại của mình. Cuối cùng, sự nhẫn nại của chồng “cảm hóa” được mình. Từ một đứa luôn cảnh giác cao độ với mọi thứ, luôn vẽ ra hàng loạt gạch đầu dòng yêu cầu khắt khe thành mềm mại và biết thể hiện tình yêu thương. A không cần phải gồng mình cố gắng, người bên cạnh biết lo cho mình từ cái khẩu trang, nửa đêm dậy tắt quạt vì mình viêm xoang. Dù có thời điểm hoàn cảnh khó khăn, anh ấy phá sản và mang nợ tiền tỷ nhưng anh cũng không để mẹ con A thiếu thốn.
Đến bây giờ, nhìn hạnh phúc gia đình của A, nhiều lúc tôi cũng thấy đôi phần ghen tỵ. Nhưng trên tất cả, tôi khâm phục A bởi bản lĩnh và sự quyết tâm của con người ấy. Sự thay đổi ngoạn mục của A chính là tấm gương sáng cho chúng tôi và nhiều cô gái khác học hỏi.
Cô gái à, bản thân như thế nào thì sẽ thu hút người như thế ấy. Nếu bạn muốn một chọn một người đàn ông tài giỏi, đẹp trai và tốt tính, thì chính bản thân bạn cũng phải là một cô gái xinh đẹp, tài giỏi và thấu hiểu lòng người. Mây tầng nào gặp gió tầng ấy đâu có sai, việc mọi cô gái phải luôn không ngừng nỗ lực để rèn luyện bản thân, nâng cao năng lực của bản thân. Đến một thời điểm nhất định, mọi cô gái phải luôn không ngừng nỗ lực để rèn luyện bản thân, nâng cao năng lực của bản thân. Đến một thời điểm nhất định, bạn sẽ gặp được người đàn ông xứng đáng với bạn. Người đàn ông đó sẽ là mẫu người đàn ông lý tưởng trong lòng bạn để bạn, khiến bạn nguyện cả đời bên cạnh anh ta.