Ngoài vấn đề tình cảm ra, nhiều lúc tôi nhận được các tin nhắn tâm sự của nhiều cô gái trẻ về vấn đề công việc và sự nghiệp trong cuộc sống.
Có thể kể ra một vài ví dụ: “Chị ơi, em thấy bây giờ giới trẻ giỏi quá, em thấy mình không có cái gì để cạnh tranh với họ, chị bảo em phải làm sao bây giờ?” hay “ Chị S chị nói xem, xung quanh em, bao nhiêu bạn bằng tuổi mà đã kiếm được nhiều tiền, buôn bán kinh doanh các kiểu, sao các bạn ý giỏi thế chị nhỉ?, còn rất nhiều nhưng tôi không thể kể hết ra được.
Tôi hiểu tâm trạng của các cô ấy, vì hồi trẻ tôi cũng như vậy, tôi lúc đó bị triệu chứng là “hâm mộ người giỏi”. Tôi chỉ cần quen biết với ai mà mình cảm thấy tài giỏi, bắt được cơ hội là tôi sẽ bất chấp để mời bằng được họ đi uống cà phê, nói chuyện với họ, được nghe họ nói chuyện dù là đường có xa hay gió mưa bão bùng đều không ngăn cản được tôi.
Có những lúc tôi cũng khá thất vọng, vì khi tiếp xúc với họ xong, lại thấy họ không giỏi như lời đồn và cảm thấy phí thời gian. Về sau, tôi mới chợt nhận ra, tất cả những thứ mình bỏ ra không hề phí phạm một chút nào cả, cái gì cũng có giá trị mà mình sẽ được nhận lại, dù là lớn hay nhỏ. Tôi được tiếp xúc với họ càng nhiều, tôi sẽ càng tăng khả năng phân tích của mình lên. Tôi biết được vì sao họ thất bại, vì sao họ thành công, vì sao họ kinh doanh phát triển quy mô to như thế,... tất cả đều là những kinh nghiệm quý quá tôi tích lũy được trong những năm tháng đó, trở thành nền tảng vững chắc cho tôi phát triển tốt việc kinh doanh của mình hiện giờ.
>>Xem thêm: Bạn phải biết nhìn thẳng vào sự thật| Hạnh phúc gia đình tâm sự
Hơn nữa, khi tiếp xúc với nhiều dạng người, tôi được nâng cao khả năng nắm bắt và phân tích tâm lý đối phương khá là chuẩn xác. Có nhiều bạn trẻ bây giờ giỏi kinh khủng, tôi học hỏi được rất nhiều từ các bạn ấy, nhất là về công nghệ.
Nhưng cũng có những bạn cái tôi quá cao hoặc ngại giao tiếp. Các bạn ấy không muốn học hỏi kiến thức của người khác, mà cũng không muốn chia sẻ kiến thức với ai. Tôi nghĩ, tâm lý của những bạn này là các bạn ấy có sự tự ti, họ sợ bị mang tiếng dốt nát phải lê đi học hỏi khắp nơi, họ cũng sợ bị người khác coi thường là thấy sang bắt quàng làm họ. Có một cách để tránh được tâm lý như này, là cố gắng không ngừng để củng cố chuyên môn của bản thân, nắm vững kiến thức nền, có thái độ điềm đạm cầu thị, như vậy thì gặp ai cũng không phải sợ cái gì hết. Nước chảy mây trôi, ai trưởng thành cũng phải bước qua tuổi trẻ. Và hãy tin rằng có rất nhiều người lớn sẵn lòng giúp đỡ những người như bạn!
Có những người trẻ rất sợ chia sẻ về ý tưởng với người khác, họ sợ bị ăn cắp ý tưởng. Vốn dĩ khi ta còn trẻ, nghĩ ra bất cứ cái gì ta cũng sẽ tưởng như nó thiên hạ vô địch hay, thậm chí có thể thay đổi thế giới. Họ không biết rằng những ý tưởng như vậy đã có hàng ngàn người nghĩ ra. Hoặc kể cả nó có hay đi chăng nữa nhưng tiềm lực về tài chính, chuyên môn, nhân sự, thời cuộc, thị trường, truyền thông... của họ không đủ thì nó cũng chỉ là hạt cát ném vào sa mạc.
Bài học chính là hàng loạt các startup gọi vốn đầu tư bị vỡ trận chỉ vì không đủ năng lực điều hành và sức bền cho dự án. Bạn tôi làm trong một quỹ đầu tư của Nhật, đi đầu tư khắp thế giới, có tâm sự rằng người Việt rất nhanh trí, sức bật cũng rất tốt, nhưng chỉ được một thời gian là chóng thèm chóng chán. Do họ không thấy tiền về nên nản không muốn làm nữa, dẫn đến buông xuôi. Họ không biết rằng những tấm gương doanh nhân "hoành tráng" nổi tiếng thế giới đang bày ra trước mắt họ, đã trải qua bao nhiêu khó khăn khổ cực, thất bại, khủng hoảng gấp nhiều lần họ.
Thế giới nhắc đến Jack Ma với công ty thương mại điện tử Alibaba hay Bill Gates với các phần mềm siêu máy tính? Để có được thành công như hôm nay, họ cũng đã phải trải qua biết bao khó khăn, vất vả, bị từ chối, bị khinh bỉ và không được công nhận. Nhưng đến bây giờ, ai nhắc đến họ cũng cảm thấy ngưỡng mộ, nể phục. Nếu trong quá trình gian nan kia, họ nghe lời người khác kêu từ bỏ, hay để ý những lời châm chọc của người khác mà chán nản bỏ cuộc. Vậy đến bây giờ, thế giới có ai biết đến Jack Ma với Bill Gates như vậy không?
Vậy nên, tất cả chúng ta là một người bình thường, sống trong một xã hội mà tất cả mọi thứ đều đang phát triển, từ cơ sở vật chất đến công nghệ, nguồn vốn, … chính là một môi trường thuận lợi cho ta phát triển và vươn lên. Việc bạn cần làm là hãy cố gắng để mở lòng ra học hỏi từ tất cả những nơi có thể học. Đây là một nền tảng vững chắc giúp bạn đi xa hơn trên con đường đời phía trước.
Hiện nay, tôi thấy có hai luồng ý kiến trái chiều như thế này. Một bên cho rằng nước mình đang ở thời kỳ đổi mới và phát triển, kinh tế và dân trí còn chưa được như bên Tây, hành lang phát lý cũng còn lỏng lẻo. Do đó, chỉ cần một bạn khôn lỏi hơn một chút, biết luồn lách hơn một chút là có thể kiếm được tiền rồi.
Một bên (trong đó có tôi) cho rằng, mình sinh ra ở một đất nước đang phát triển, không có được cơ sở hạ tầng và nền giáo dục phát triển như người ta. Thì bản thân mình càng phải làm việc đàng hoàng, cố gắng, chăm chỉ kiếm tiền, cũng góp phần khiến cho đất nước giàu mạnh, văn minh như người ta.
Tôi yêu thích tiền, vì tiền giúp tôi đạt được nhiều thứ trong cuộc sống. Nếu có ai nói với tôi rằng, mình không thích tiền, tiền chỉ là vật ngoài thân, tôi sẽ hỏi hỏi họ là, “Bạn không thích thích tiền thì bạn có thể cho tôi số tiền đó được không?”. Nhưng tôi không coi tiền như mạng sống của mình, tôi chỉ dùng tiền làm công cụ giúp tôi đạt được sự tự do, hạnh phúc trong cuộc sống mà thôi.
Hơn nữa tôi cũng không đủ tài để khuynh đảo thị trường bằng con đường kinh doanh chân chính, mà bảo chộp giật để giàu nhanh thì tôi cũng sợ vô cùng. Cứ nghĩ ở đâu đó có một đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào những việc làm, thậm chí cả suy nghĩ của mình để quyết định cuộc đời mình sẽ là một bông hoa hay là đống “c**”... là tôi lại run hết cả người.
>>Xem thêm: Là đàn bà ...Hãy yêu thương và trân quý bản thân
Tôi cũng vừa kính Phật vừa sợ ma, bất cứ làm việc gì mình cũng nghĩ tới hai điều đó. Chính vì lẽ đó, tôi luôn cố gắng, chăm chỉ, cặm cụi kiếm từng đồng tiền, nhìn thành quả lao động của mình luôn được hồi đáp, lòng tôi đã mãn nguyện. Hơn nữa, tôi biết rằng, muốn có được thành công mà mình mong ước, chỉ có một con đường là mở lòng mình ra mà học hỏi, rồi cố gắng, chăm chỉ, cố gắng, chăm chỉ... không ngừng nghỉ mà thôi!