Mới đây, trong một lần đi từ thiện cùng chồng, tôi đã quen một chị bạn. Thần giao cách cản thế nào mà hai chị em lại cùng tổ đội làm việc, nói chuyện một chút chúng tôi thấy khá là hợp nhau, sau bữa ăn trưa hai chị em liền ngồi dưới tàng cây mát tâm sự. Tôi được chị kể cho nghe về cuộc sống hôn nhân hạnh phúc của chị. Nhưng cũng chả cần chị kể, chỉ cần nhìn khuôn mặt luôn tươi tắn, ánh mắt luôn ánh lên nụ cười là tôi có thể đoán một phần chị là một người hạnh phúc như thế nào.
Chúng ta tạm gọi chị là chị C nhé. Chị C cùng chồng yêu nhau từ khi chị mới học cấp 3, còn chồng chị đã là sinh viên đại học năm thứ 2. Thời đấy, anh chị cũng rất mơ mộng bằng những lá thư viết tay đầy tình tứ, rồi những lần hờn dỗi vu vơ của những cặp đôi yêu nhau thường có. Tất cả đều là những hồi ức đẹp giữa hai anh chị. Chị C và chồng yêu nhau được 5 năm, cũng là lúc chị tốt nghiệp đại học thì hai người quyết định về chung một nhà.
Trong 5 năm yêu nhau, chị bảo anh muốn giữ gìn cho chị nên chưa một lần đi quá giới hạn, anh không muốn chị lại nghĩ ngợi lung tung, là mình có bầu rồi anh mới cưới. Ngày cưới, anh chị đều rơi nước mắt bởi những lời chúc phúc từ họ hàng hai bên, "sớm sinh quý tử, bách niên giai lão".
Nhưng đúng những gì chị C lo lắng đã xảy ra, chị ấy bị vòng kinh không đều, lúc đi khám bác sĩ bảo sau này khó có con. Vậy là một năm, 2 năm rồi 3 năm trôi qua, vợ chồng chị chờ mãi mà không thấy tin vui đến. Hai vợ chồng chị luôn động viên nhau, tìm đến hết thuốc nam, thuốc bắc, cả lễ bái rồi tâm linh để mong có một đứa con tinh thần của cả hai người. Việc này tốn biết bao nhiêu tiền của bỏ vô cũng như muối bỏ biển. Vậy là lại hai năm tiếp theo trôi qua mà anh chị cũng chưa có được mụn con.
Hai anh chị vẫn luôn động viên nhau, tìm mọi cách để có được kết tinh của tình yêu đẹp này
>>Xem thêm: Không ngừng nỗ lực, hạnh phúc sẽ đến
Điều hạnh phúc nhất trong những năm đó chính là người chồng của chị C luôn ở bên cạnh động viên và an ủi chị. Năm 2006, vợ chồng chị C quyết định làm IVF lần đầu. Thật may mắn khi lần đó chị được thử máu là có song bào thai nữ. Chị và anh vui lắm, cả đêm hai vợ chồng cứ thổn thức trong niềm hân hoan mà không ngủ được. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, vào một đêm mùa đông lạnh buốt giá, chị bị băng huyết cả đêm trong đau đớn, và hai con của anh chị cũng theo đó mà ra đi một cách bất ngờ khi đã được 16 tuần tuổi.
Sau khoảng thời gian đau đớn quằn quại và hôn mê, lúc tỉnh lại chị C mới được kể lại từ lời bác sĩ, "chồng của cháu thật gan lì, lúc cháu vào phòng cấp cứu cậu ấy luôn ở bên nắm tay cháu, không ai có thể đuổi cậu ấy ra ngoài được". Bác sĩ nói tiên lượng xấu, gia đình nên chuẩn bị tinh thần. Nhưng chính chồng chị là người luôn ở bên cạnh an ủi, động viên tinh thần chị cố gắng dưỡng bệnh, thủ thỉ bên tai chị, mở các bài hát mà chị yêu thích nhất nhằm giúp chị được thoải mái tinh thần hơn. Tuy vậy, đối với chị ấy, khoảng thời gian đó là những khoảnh khắc đau đớn trong điên dại. Hi vọng ấp ủ những 8 năm trời, đứa con của cả hai vợ chồng khao khát cứ thế mà ra đi khiến chị không còn thiết sống nữa. Và luôn luôn chồng chị C là điểm tựa vững vàng giúp chị vượt qua được khoảng thời gian tăm tối đó, dù anh ấy cũng đau buồn không kém gì chị C. Nhưng anh biết, trong lúc này, đến anh còn tỏ ra suy sụp thì gia đình này sẽ có khả năng tan vỡ mất.
Sau đó, vợ chồng chị C lại tiếp tục thực hiện những lần IVF, có lẽ hạnh phúc vẫn chưa mỉm cười với anh chị. Lần nào chuyển phôi chị C cũng đậu thai, nhưng cứ chỉ được vài tuần là con lại bỏ anh chị mà đi. Càng về sau, tuổi thai càng nhỏ, kéo theo đó là tâm của anh chị cũng chết dần, chết mòn theo. Thấy chị đau khổ như thế, anh bảo chị "thôi, không chữa bệnh nữa", anh sợ chị C kéo dài tình trạng như này sức khỏe của chị không chịu được nổi nữa. Nhưng chị C không đồng ý, chị bảo phải quyết tâm sinh được một đứa con kết tinh của hai người. Tuy chồng vẫn luôn ở bên động viên, an ủi chị, nhưng còn gia đình nhà chồng tạo áp lực cho chị, cho chồng chị để hai người ly hôn. Chị suy nghĩ kỹ càng cũng quyết định xách vali ra ngoài ở riêng để chia tay anh, để anh đi lấy người khác giúp anh sinh được con. Nhưng anh đã quỳ xuống xin lỗi bố mẹ, từ bỏ ngôi nhà lớn lên từ tấm bé để ra đi cùng chị. Anh ấy bảo với bố mẹ "Con xin lỗi bố mẹ, nhưng nếu thiếu cô ấy, cuộc đời của con không còn ý nghĩa gì nữa". Sau đó, vợ chồng chị C tiếp tục thụ tinh, tất cả là 9 lần anh chị mất con, cũng là 9 lần anh chị C ôm nhau đau khổ khóc suốt cả đêm, động viên nhau, dựa vào nhau mà sống. Có lẽ, ông trời đã thử thách đủ tình yêu của hai anh chị mà viện sản Trung ương đã tìm ra căn bệnh của chị và hỏi chị có đồng ý thử loại thuốc mới của họ hay không. Đối với chị, chỉ một tia hy vọng để có con chị cũng muốn thử. Thế là chị chấp nhận "làm chuột bạch" thử thuốc mới của bệnh viện. Và niềm vui bất ngờ ập đến khi thụ thai lần thứ 10 thì chị đã thành công hạ sinh 2 bé gái vào mùa hè năm 2011.
Vậy là sau 10 năm kết hôn cùng với nỗ lực không ngừng nghỉ của cả hai vợ chồng, anh chị đã có kết tinh tình yêu của mình. Vì để có những khoản tiền đi chữa trị, vợ chồng anh chị đã vay mượn tiền rất nhiều. Bây giờ đã được ước nguyện, anh chị tập trung kiếm tiền để trả nợ khoản tiền khủng mà họ hàng, bạn bè đã cho anh chị vay để có kinh phí chữa bệnh.
Sau giờ làm, chồng chị không có tụ tập bạn bè hay la cà quán xá mà thật nhanh chạy về nhà với vợ con. Anh luôn cố gắng tạo ra những khoảng thời gian quý giá cùng vợ con. Chị vừa kể, ánh mắt còn ánh lên nét cười hạnh phúc “Anh vụng lắm, không biết làm việc nhà, không biết nấu cơm nhưng toàn bộ phần dạy dỗ con cái anh cáng đáng hết”. Anh bảo chị đi dạy cả ngày mệt rồi nên về nhà cần được nghỉ ngơi. Chồng chị như một người bạn lớn của con, luôn lắng nghe tâm sự với con từ những điều nhỏ nhất. Nên những ai đã biết gia đình chị sẽ không ngạc nhiên khi thấy chồng chị đến rạp chiếu phim với chiếc bờm thỏ trên đầu, hay móng tay anh ấy có lúc sơn màu hồng nhũ.
Mỗi cuối tuần, anh chị đều tham gia các hoạt động thiện nguyện, từ nấu cơm 5k, phát quà đêm trên phố đến các chương trình đông ấm vùng cao, xây trường cho trẻ con vùng cao, anh chị luôn cùng nhau đồng hành trên mỗi nẻo đường, mang những nụ cười hạnh phúc đi giúp đỡ mọi người. Biết chị thích nhạc Trịnh, thi thoảng anh cũng đưa chị đi hát thể thỏa mãn đam mê, và thường ngồi lặng một góc rồi quay lại những video để lưu vào điện thoại.
Dù ở đâu, trong hoàn cảnh nào hai người cũng luôn đồng hành cùng nhau vượt qua tất cả
Nói đến đây, chị nở nụ cười hạnh phúc rồi nắm lấy tay tôi "Tháng sau là kỷ niệm 20 năm cưới nhau của vợ chồng anh chị, hiện giờ chị thật sự cảm thấy hạnh phúc. Tuy gia đình không giàu có gì, không có gia tài bạc triệu nhưng chị thật sự cảm thấy hạnh phúc vì có hai công chúa nhỏ và người chồng luôn yêu thương ở bên cạnh". Sau đó, chị dùng tay xoa nhẹ trên bụng nhô lên cao của mình. Khoảng 2 tháng nữa, gia đình chị C sẽ chào đón thêm một thành viên mới, lần này là mang bầu tự nhiên, thai nhi này được siêu âm là bé trai. Đây có lẽ là một kỳ tích, một món quà vô giá ông trời ban cho anh chị ở tuổi 40, là một dấu mốc kỷ niệm 20 năm cưới nhau của anh chị.
Sau khi nghe xong câu chuyện về cuộc đời chị, tôi thật cảm thán trong lòng. Phụ nữ, hạnh phúc nhất không phải lấy được một ông chồng đẹp trai hay giàu có. Người phụ nữ tìm được một người đàn ông coi mình là ưu tiên hàng đầu, dành cho mình những điều tốt nhất họ đang có, đó mới chính là người đàn ông bạn nên tìm đó.
>> Xem thêm: Làm sao để có hôn nhân hạnh phúc